BÀI ĐỌC I: Cv 17, 15. 22 – 18,1
Trong những ngày ấy, nhừng người tháp tùng Phaolô, dẫn đưa ngài cho đến Athêna; và khi đã nhận lệnh ngài truyền cho Sila và Timôthêu đến gặp ngài lập tức, họ liền ra đi. Bấy giờ Phaolô đứng giữa đồi Arêôpagô mà nói: “Kính thưa quý vị người Athêna, tôi nhận thấy quý vị rất sùng tín về mọi mặt. Vì khi đi ngang qua, nhìn các tượng thần của quý vị, tôi cũng thấy một bàn thờ có ghi chữ: “Kính Thần vô danh”. Vậy Đấng quý vị thờ mà không nhận biết, thì tôi xin loan báo Người cho quý vị. Thiên Chúa, Đấng đã tác tạo vũ trụ và vạn vật trong vũ trụ, Người là Chúa trời đất, nên không ngự nơi đền thờ do tay người phàm làm ra. Người cũng không cần bàn tay người phàm phụng sự như thể thiếu thốn điều gì, vì chính Người ban cho mọi người sự sống, hơi thở và hết mọi sự. Người đã làm cho toàn thể loài người từ một nguyên tổ lan tràn khắp mặt đất. Người phân định thời hạn rõ rệt và biên giới chỗ họ ở, để họ tìm thấy Thiên Chúa nếu họ cố gắng dò dẫm tìm gặp Người, vì thật ra Người không ở xa mỗi người chúng ta. Vì chưng ta sống, ta cử động và ta hiện hữu trong Người, như có mấy thi sĩ của quý vị đã nói: “Chúng ta thuộc tông giống Người”. Vậy bởi chúng ta là dòng giống của Thiên Chúa, chúng ta không được nghĩ rằng Thần Linh giống như vàng, hoặc bạc, hay đá do nghệ thuật chạm trổ và suy tưởng của con người làm ra. Thiên Chúa không chấp những thời gian mê muội đó, nay Người loan báo cho nhân loại nhận biết để mọi người khắp nơi ăn năn hối cải, vì Người đã quy định ngày Người sẽ xét xử vũ trụ cách công minh, do Đấng Người đã chỉ định và cho Đấng ấy từ cõi chết sống lại để mọi người tin”. Khi họ nghe nói kẻ chết sống lại, thì có kẻ nhạo cười, có người lại nói rằng: “Để khi khác, chúng tôi sẽ nghe ông nói lại về điều đó”. Thế là Phaolô bỏ họ ra đi. Nhưng cũng có vài người theo và tin ngài, trong số đó có Điônysiô nhân viên thuộc Arêôpagô, một phụ nữ tên Đamari và mấy người khác nữa. Sau đó, Phaolô rời Athêna đi Côrintô.
PHÚC ÂM: Ga 16, 12-15
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thầy còn nhiều điều phải nói với các con, nhưng bây giờ các con không thể lĩnh hội được. Khi Thần Chân lý đến, Người sẽ dạy các con biết tất cả sự thật, vì Người không tự mình mà nói, nhưng Người nghe gì thì sẽ nói vậy, và Người sẽ bảo cho các con biết những việc tương lai. Người sẽ làm vinh danh Thầy, vì Người sẽ lãnh nhận từ nơi Thầy mà loan truyền cho các con. Tất cả những gì Cha có, đều là của Thầy, vì thế Thầy đã nói: “Người sẽ lãnh nhận từ nơi Thầy mà loan truyền cho các con”.
Suy Niệm 1: NHỮNG HẠT MẦM SỰ THẬT Ở KHẮP NƠI…
“Thầy còn nhiều điều phải nói với anh em, nhưng bây giờ anh em không thể lĩnh hội được. Khi Thần Chân lý đến, Người sẽ dạy anh em biết tất cả sự thật”.
Biết tất cả sự thật, đó cũng là biết rằng mình không chiếm hữu và sở hữu được sự thật. Đúng hơn, chính sự thật sở hữu chúng ta. Chúng ta thuộc về sự thật, chứ không phải sự thật thuộc về chúng ta.
Hạt mầm sự thật cũng có sẵn nơi các tôn giáo đáng trân trọng xung quanh chúng ta. Giáo hội đã tuyên bố điều này, lần đầu tiên sau 20 thế kỷ, trong Tuyên ngôn Nostra Aetate tại Công đồng Vatican II. Vả chăng, ngay từ thời sơ khai, thánh Phaolô đã thấy hạt mầm sự thật nơi việc người ta “kính Thần Vô Danh” ở Athen, như ngài đề cập trong phát biểu giữa đồi Aeropago.
Tương tự, ông Trời hay ông Thiên được thờ bởi nhiều bà con lương dân xung quanh chúng ta cũng cho thấy thoáng ý niệm về Thiên Chúa. Chúng ta cũng có thể bắt chước Phaolô để loan báo Tin Mừng bằng cách khơi lên sự thật vốn ở dạng hạt mầm nơi người ta. Nghĩa là bắt đầu từ chính bối cảnh niềm tin của họ! Họ cũng đã thuộc về sự thật, mức nào đó. Thánh Thần của sự thật đã hoạt động nơi người ta, cách nào đó.
Vì thế, chúng ta không đẻ sự thật ra nơi người ta, cũng không đẻ người ta ra trong sự thật. Ta chỉ có thể làm ‘bà mụ’ giúp vào tiến trình trong đó Thánh Thần sinh người ta ra trong sự thật, trong đức tin. Đây cũng là một lý do ngày nay có sự chất vấn việc dùng từ “truyền giáo”. Bởi vì ‘truyền’ cái của mình cho người ta, xem ra mình có tự tin quá đáng không?
Hãy để Thiên Chúa – là Cha, Con, Thánh Thần – thông truyền chính Ngài cho người ta. Đây có thể gọi là thông truyền ân sủng, sự sống, sự thật, vân vân. Thiên Chúa vẫn thông truyền như thế, ngay từ những hạt mầm bé nhỏ nhất, và chúng ta cộng tác khơi lên…
Lm. Giuse Lê Công Đức, PSS.
………………………………..
Suy Niệm 2: Chúa Thánh Thần sẽ dạy các con tất cả sự thật
- Đức Giêsu đã nói trước với các Tông đồ và đồng thời cũng là lời hứa với các ông, là Ngài sẽ sai Chúa Thánh Thần, là Thần Chân lý đến để tiếp tục giảng dạy cho các ông và cho cả thế giới biết tất cả sự thật về Ngài.
Bài Tin Mừng hôm nay trình bầy về sư phạm của Chúa Thánh Thần , giúp chúng ta hiểu biết, huấn luyện ta lớn lên. Điều này giúp chúng ta tin tưởng vào ơn phù trợ và ơn soi sáng hướng dẫn của Chúa Thánh Thần, để nhờ đó chúng ta ý thức và sốt sắng hơn trong việc cầu nguyện với Chúa Thánh Thần.
- Đức Giêsu là mạc khải trọn vẹn về Chúa Cha. Nhưng các môn đệ Người có khả năng tiếp nhận trọn vẹn mạc khải ấy hay không là một chuyện khác. Người xác nhận rằng các ông chưa “có thể chịu nổi” sự thật toàn vẹn. Người hứa rằng Thần Khí sự thật, tức Chúa Thánh Thần, sẽ đến – nhưng không phải để trao “cú một” nguyên gói sự thật, mà là để “dẫn anh em tới sự thật toàn vẹn”. Như thế, việc khám phá sự thật là một quá trình cần phải được tiếp tục không ngừng trong sự dẫn dắt của Thánh Thần; và thái độ đứng đắn của người môn đệ Chúa Giêsu là khiêm tốn, ngoan ngoãn lắng nghe sự dẫn dắt – thường một cách rất tế nhị và từ những phía rất bất ngờ – của Chúa Thánh Thần. Thái độ hãnh thắng, tự mãn, coi mình hoàn toàn đúng và kẻ khác hoàn toàn sai… chắc chắn không phải là thái độ của một người ở trong Thần Khí sự thật (5 phút Lời Chúa).
- Chúa Thánh Thần đến hướng dẫn những môn đệ của Đức Giêsu đến sự thật toàn vẹn. Đức Giêsu dùng từ ngữ “hướng dẫn đến sự thật toàn vẹn” để nói lên một trong những trách vụ của Chúa Thánh Thần. Đây không có nghĩa là Chúa Thánh Thần mạc khải thêm cho các môn đệ Chúa Giêsu biết những sự thật mới mẻ về Thiên Chúa. Chúa Thánh Thần không mạc khải thêm những điều mới. Mạc khải của Đức Giêsu đã trọn vẹn nhưng các môn đệ chưa lãnh hội trọn vẹn hết mọi sự được, cần nhờ đến Chúa Thánh Thần để được dẫn sâu vào trong các sự thật của Chúa, để hiểu mỗi ngày một hơn mạc khải của Chúa. Các ngài cần đào sâu hơn giáo huấn của Đức Giêsu, cần hướng dẫn đến sự thật toàn vẹn, cần hiểu sâu xa hơn về mầu nhiệm của Chúa Giêsu Kitô, nhờ qua Thánh Thần. Đức Giêsu biết các môn đệ còn là những người có những giới hạn và cả những tật xấu nữa, và do đó đang cần đến sự trợ giúp của Chúa Thánh Thần biết là chừng nào để có thể làm chứng cho Chúa cách đáng tin.
- Chỉ trong Chúa Thành Thần, nghĩa là trong đức tin, con người mới cảm nhận được sự hiện diện của Đức Giêsu, chỉ trong Thánh Thần, con người mới có thể hiểu biết về Đức Giêsu. Đó là cảm nghiệm mà các môn đệ Đức Giêsu có thể có được từ sau lễ Ngũ tuần. Trước đó, Đức Giêsu phục sinh đã nhiều lần hiện ra cho các ông, nhưng sự hiểu biết của các ông về mầu nhiệm của Ngài vẫn còn bị giới hạn. Chỉ sau khi Thánh Thần hiện xuống, các môn đệ mới cảm nghiệm được sự hiện diện của Đức Giêsu Phục sinh và chân lý của Ngài mới sáng tỏ trong tâm hồn các ông. Đức Giêsu đã khẳng định vai trò giáo dục cùa Chúa Thánh Thần khi Ngài nói với các môn đệ :”Khi Thần Chân Lý đến, Ngài sẽ đưa các con vào tất cả sự thật (Mỗi ngày một tin vui).
- Ngày nay đối với chúng ta, đời sống chúng ta luôn luôn cần đến sự giúp đỡ, hướng dẫn và giữ gìn. Ai sẽ giúp chúng ta điều đó ? Thưa là Chúa Thánh Thần. Ngài không hiện diện giữa chúng ta theo kiểu Đức Giêsu đã hiện diện giữa các Tông đồ, nhưng Ngài ở trong lòng chúng ta, để thực hiện nơi chúng ta những gì Đức Giêsu đã thực hiện nơi các Tông đồ lúc Ngài còn tại thế. Ngài soi sáng trí khôn chúng ta, Ngài sưởi ấm cõi lòng chúng ta, Ngài thúc giục chúng ta làm điều lành và tránh điều xấu.
- Truyện : Giêsu ông là ai ?
“Giẻsu, ông là ai” ? Đó là câu hỏi của nhân vật Giuđa Iscariot trong tác phẩm “Giêsu, ông là ai” của nhà văn Dominico Donrio. Câu chuyện được mở ra với bầu khí chờ đợi Đấng Messia của dân Israel. Khi Đức Giêsu đến chịu phép rửa, Gioan đã loan báo về Người; lúc đó, Đức Giêsu biến mất. Mọi người đổ xô đi tìm Người. Chính quyền thì lùng bắt để giết đi. Quân cách mạng thì tìm để tôn vinh. Trong khi ấy, Đức Giêsu lại âm thầm đến với cộng đoàn Esseniens, nơi Giuđa Iscariot là thủ lãnh.
Họ hiểu Ngài, đón Ngài, nhưng họ lại không thể chấp nhận Ngài, vì không chịu nổi những gì Ngài nói, cách Ngài xử thế và Giáo lý Ngài truyền dạy.
“Giêsu, Ngài là ai”? là câu hỏi của các môn đệ và người đương thời. “Giêsu, Ngài là ai”? cũng là câu hỏi cho tôi khi đối chất với lời Ngài, nhất là khi giáo lý của Ngài đòi tôi phải lội ngược dòng.
Lạy Chúa, chỉ trong Chúa Thánh Thần, các môn đệ mới hiểu và tin vào lời Chúa, một hiểu biết mang lại sức mạnh cho các ông đón nhận mầu niệm Tử nan và Phục sinh của Ngài. Và con cũng thế, sẽ chẳng hiểu được lời Ngài dạy trong cuộc sống, nếu không có thần khí của Ngài hướng dẫn. Nguyện xin Thánh Thần Chúa tỏa trên chúng con (Epphata).Lm. Giuse Đinh Lập Liễm Gp. Đà Lạt